Rùa kể chuyện | Quán má Kiều ở Núi Dinh

Dân mà đến xứ này thường kêu cô là má, còn kêu chú là tía.

Núi Dinh – người ta hay hỏi nhau đã đến chưa, rồi nghiệm nghiệm một lúc “sao nghe quen quen, mà Dinh xa không em?”
– Dạ, Dinh gần mình lắm anh ơi!

Núi Dinh

Là nơi hội tụ của nhiều cuộc vui hay ho, có người đi trekking, người thì đi camping, nhiều doanh nghiệp còn chọn nơi này tổ chức team building. Điều đặc biệt là nếu miền bắc có Núi Hàm Lợn là thánh địa chạy trail, thì miền Nam có Núi Dinh. Núi Dinh không khó, mà dĩ nhiên cũng không dễ. Dinh có nhiều địa hình đa dạng, có suối, có dốc leo thở không ra hơi, có đoạn downhill cực chóng mặt, quan trọng là ở đây có quán má Kiều. Có ai đến Dinh mà không biết tía với má đâu!

Núi Dinh

“Cái bàn này tía mới đóng tuần trước”
“Ai, đứa nào mới kêu thưa má con về đó bây?”

Mình hay lên Núi Dinh, lúc nào cũng thấy tía với má tất bật. Khi thì nấu cháo gà cho mấy đứa xuống núi lúc trưa trờ trưa trật. Khi nào lau mấy cái bàn dính đầy nước mưa. Khi thì chặt mấy trái dừa mới rụng lấy nước. Má thì trong nhà chuẩn bị đồ ăn đồ uống, còn tía chạy ra chạy vô ở bên ngoài.

Thấy tía hay nhìn mình cười, chỉ trộm nghĩ nhiều người ghé vầy sao tía nhớ mình. Vậy mà, có hôm xuống núi, ngồi ăn trưa, tía ra nhìn chằm chằm “tuần nào cũng ghé hết, vậy mà sáng giờ, rồi xuống núi nó hổng thèm chào tía một tiếng luôn kìa”.
Tía lớn tuổi rồi, mà tía nhớ tên hết nhen, tía gọi đúng một lần là tía gọi tên hoài.
“Mà con vô tắm lẹ đi, còn một phòng trống, nhanh đi con, tí nữa đông lắm!”

Quán má Kiều - Núi Dinh Ảnh: Má Kiều Núi Dinh 

Cây bông giấy một tỷ

Nhà má Kiều có cây bông giấy hồng rực ở ngoài hiên. Cây bông này má không chịu bán đâu, má nói cây bông một tỷ của má đó. Ai mà tới quán má, cũng mê tít cây bông này, tại dễ làm người ta nhớ đến quê nhà. Quán má có món yaourt, món cháo gà tre là đặc sản. Mà cũng chưa đúng, đặc sản ở quán má phải là tấm chân tình đơn sơ bậc nhất Núi Dinh.

Quán tía má là huyền thoại, biết bao câu chuyện được kể lại. Nhiều người xin ngủ lại nhà để sáng mai kịp tập luyện thêm một hôm, mà tối thức khuya làm việc, má giận nói mốt mày vậy tao không cho xuống đây nữa. Cái thời đèn đường chưa có, tối mịt, có anh đã đạp xe được 100km, đứng ngay cửa nhà má xin miếng nước, má nói tao là không bao giờ quên cái thằng đó.

Quán má Kiều - Núi Dinh - Tac station Ảnh: Má Kiều Núi Dinh 

Có mấy lần mình đi lạc, cũng có mấy lần mình gặp vài người đi lạc. Nhưng tụi mình đều có chung một câu trả lời khi được hỏi: Bạn tính đi về đâu?
– Mình về má Kiều, còn cỡ nhiêu cây số?

5/5

Leave a Reply