Rùa Kể Chuyện | Về Anh Em Porter

Câu anh Tróng hay bảo nhất,
là gọi cả đoàn ra ăn cơm.

Ở Tà Xùa, suốt mấy tối bên ánh đèn leo lét, hay những sớm tinh mơ lạnh lẽo, các anh chị người H’Mông đồng hành cùng tụi mình luôn bận bịu làm một việc gì đó.

Khi thì chuẩn bị bữa ăn ngon lành, lúc đun nước để mọi người uống và vệ sinh cá nhân, mỗi buổi đều sắp xếp những gùi đồ nặng trĩu sao cho đầy đủ,…

Tất bật là vậy song ai cũng vui vẻ, nhẹ nhàng. Không gian trong căn lán gỗ đơn sơ nhờ anh chị mà trở nên ấm cúng, dễ chịu. Dẫu không đầy đủ tiện nghi, nhưng lại thấy vô cùng “đủ đầy”.

– Đói, mình chịu khó chờ chút, anh chị nấu sắp xong rồi.

– Mệt thì ngồi nghỉ, lấy nước chị đun pha cho ấm, rửa mặt mũi chân tay sẽ khá ngay.

– Khép cánh cửa gỗ lại sau lưng, gió cũng bớt rét nhiều.

Leo cả ngày thấm mệt, có một bữa no, một chỗ ngả lưng yên ấm. Lại được ngồi bên nhau, cười đùa, “nhâm nhi” bầu không khí đặc biệt chỉ giữa núi rừng mới có.

 

Tối se lạnh với bát cơm nóng hổi trên tay.

Đêm đến, mình vùi sâu vào túi ngủ thiếp đi. Hôm sau thức giấc thấy an lành, vậy là tụi mình đã nạp vào bao nhiêu năng lượng tích cực, bình yên rồi nhỉ…

Ở Tà Xùa, suốt mấy tối bên ánh đèn leo lét, hay những sớm tinh mơ lạnh lẽo, các anh chị người H’Mông đồng hành cùng tụi mình luôn bận bịu làm một việc gì đó.

Khi thì chuẩn bị bữa ăn ngon lành, lúc đun nước để mọi người uống và vệ sinh cá nhân, mỗi buổi đều sắp xếp những gùi đồ nặng trĩu sao cho đầy đủ,..

24/12/2022

Save
4.7/5

Và những câu chuyện khác


Bước chân người chốt đoàn


Và mấy trái dưa leo mát lành

Leave a Reply