2019 – Bali gỡ bỏ cái tôi của mình
Bali là hòn đảo mình đặt chân cùng chị hai vào một tháng 7 năm 2019. Đây là khu vực du lịch nổi tiếng của Indonesia. Một vùng đất được mệnh danh là “Bình minh của thế giới” hay “Thiên đường lãng mạn của các cặp đôi”. Là nơi có nắng vàng, có nước biển trong vắt, có nụ cười thân thiện của con người Indo chất phác. Nhưng đặc biệt, đây là nơi đã gỡ bỏ cái tôi của mình, là một Thanh Ngân 19 tuổi rất khác.
Chuyến đi được tính trước trong một tháng, với rất nhiều lý do: Một đất nước Hồi Giáo đông dân. Một khu du lịch lãng mạn. Một chuyến đi chị muốn trải nghiệm cùng mình trước khi chị bay du học xa. Hay đơn thuần tháng 7 năm đó giá vé rất rẻ. Dù đó là lý do gì, mình cũng thật biết ơn vì những điều mình nhận được to lớn đến nhường nào.
Điều đặc biệt ở Bali
Hỏi mình nhớ nhất điều gì về Bali, thì chỉ duy có một điều, đó là con người. Mình trót yêu cái vẻ thuần khiết, cái vẻ mộc mạc, nụ cười đầy ấm áp, sự hiếu khách và cả cái cách họ tôn trọng và nâng niu vùng đất mình đang sống. Dĩ nhiên, phần đông không phải ai cũng thế. Nhưng những người mình đã gặp đều cho mình biết người Indo cười rất hiền, họ lịch sự, họ rất quan tâm đến khách mới đến. Họ không ăn thịt lợn vì tuân thủ các quy tắc tôn giáo. Họ không sử dụng bao ni lông, vì thế họ không trữ bao ni lông bên mình, kể cả tài xế lái xe hay tại các cửa hàng tiện lợi. Họ có những buổi tối hát tuồng và múa lửa vào cuối tuần để duy trì văn hóa. Họ luôn xin lỗi và cảm ơn.
Người dân đang buôn ngoài chợ
Múa lửa ở đền Uluwatu
Trekking núi lửa Batur
Thế còn gì nữa ở con người nơi đây? Một chuyến trekking ngẫu nhiên mình tham gia ở Batur. Batur là một núi lửa đang hoạt động nằm ở vùng Bangli. Con số 1.717m lúc ấy đã đủ khiến mình chơi vơi vì độ dốc, độ trơn trượt, độ lạnh của sương mù khi trek lúc 3 giờ sáng. Mình nhớ rõ trong tay là một chiếc đèn pin, vài mẫu bánh mì cùng một quả trứng. Người hướng dẫn viên nói tiếng Indo và tiếng Anh trộn lẫn, lúc cười khúc khích, rồi ra hiệu bước đi. Lần trekking đầu tiên trong đời mình là ở đây, vì thế cảm giác mình khá lạ, một chút đau. Mình không hiểu kiểu hành xác này, và mình khóc mấy lần trong chặng đường. Trách sao chị lại rủ mình đi cái trò không biết đích đến mà nặng ì ạch như thế. Nhưng mình đâu có biết, Batur là nơi dẫn dắt mình vào con đường trekking sau này.
Mình nhớ lắm hai anh bạn hướng dẫn viên đã đi cùng mình
Lúc kéo tay mình, lúc đỡ mình hết khúc đá này đến khúc đá nọ. Hai bạn cười suốt đoạn, hai bạn thuần khiết, hai bạn học thuộc tên mình, hai bạn tập đánh vần mãi chữ “Ngân”. Hai bạn không giỏi ngoại ngữ nhưng bạn luôn cố gắng nói với mình:
“Are you okay?”
“Just follow me. Don’t worry, just follow me”.
Bali – hai anh bạn tour guide đã đồng hành cùng mình
Nói về Batur
Thì không chê vào đâu được, Batur không ngập tràn rừng lá xanh, không có tiếng chim hót véo von như Bidoup. Nhưng Batur sưởi ấm mình bằng dung nham, trong thời tiết dưới 10 độ. Cho mình biết có một nơi người và khỉ đang ăn cùng, chơi cùng. Cho mình chứng kiến vực thẳm sâu hun hút và hùng vĩ. Cho mình gặp hai người bạn thật đáng mến. Cho mình mở lòng, cho mình được nói.
Sưởi ấm dung nham
Những em khỉ sống tại núi lửa Batur
Ở nơi đây
Mình may mắn được đến nhiều nơi, mình được coi nhiều tuồng và vở diễn. Mình còn đi đến nhiều vùng biển xanh ngắt, và hơn hết mình được đi rừng lúc sớm tinh mơ. Và như mình đã nói, con người Bali cho mình cảm giác vừa gần gũi vừa dễ chịu, một sự thương mến nhẹ nhàng mà tôn trọng. Với mình, cảnh vật Bali đẹp và đúng là thơ mộng như người ta hay tuyên truyền. Nhưng đi rồi mình vẫn thấy ruộng bậc thang ở Hà Giang đẹp hơn. Cánh đồng ở Sapa vàng hơn. Và những hòn đảo, bãi biển xanh ngắt dẫu đa dạng nhưng sao ở Việt Nam vẫn nhiều thứ khám phá, ấn tượng và nhiều cảm xúc hơn.
Có phải người ta lớn hơn nhờ những chuyến đi?
Bali gỡ bỏ cái tôi của mình bằng giọng cười thân thuộc của những người mới biết nhau. Bằng cái cách họ mở lòng san sẻ cái vốn kiến thức họ có. Bằng những câu chuyện lúc nửa Tây nửa Châu Á cố gắng cho khách hiểu được. Bằng sự nhiệt tình, sự yêu quý mảnh đất họ đang làm việc và sinh sống. Họ thật sự tự hào khi đất nước họ có những bãi biển và cánh rừng không một miếng rác thải.
Bali có khu phố Ubud nhẹ nhàng, đầy hoa trải khắp đường như một lễ vật cúng tế và chút hương thoảng của nhang vào mỗi chiều. Bali cũng có khu đô thị Kuta sầm uất đầy rẫy người buôn kẻ bán, những quán bar xập xình đến đêm, những con người hò hét khắp đường phố.
Chị, những người bạn, những điều mới để học hỏi, và vùng đất Bali là một trong những trải nghiệm quý giá làm nên tuổi 19 đáng nhớ của mình. Mình thật sự biết ơn vì điều đó.