Người ta lạ lắm, thường có mấy sở thích không giống ai
Trên vai mang một cái balo cỡ tầm đâu 5kg. Bước lên chiếc xe đò, hay bây giờ sang hơn thì gọi là xe khách. Chờ người soát vé hỏi em tới khúc nào xuống, hay đi với đoàn nào. Lấy chai nước suối uống thấm giọng, rồi ngả lưng xuống. Chiếc xe đã lăn bánh, lướt qua mấy dãy nhà đang tắt đèn, mấy quán mì gõ chuẩn bị dọn bàn, đèn đỏ, rồi đèn xanh. Trong đầu miên man những suy nghĩ không rõ lắm.
Đúng rồi đó, có mấy người có sở thích lạ lắm, người ta thích mấy chuyến xe đêm.
Mấy chuyến xe đêm thì thường thú vị
Bởi người ta dễ quan sát được cái thường nhật bị bỏ quên.
Có đoạn đến ngã ba, cậu học trò nọ dừng xe, đưa hai mươi ngàn lấy từ trong cặp, cho ông cụ tay run run đang cầm mấy tờ vé số.
Có đoạn đường mưa ngập nước, chiếc xe city đỏ chết máy, người bố xuống xe dẫn bộ, đèo thêm cô con gái nhỏ đang ngồi yên sau qua mấy cây số.
Tài xế của mấy chuyến xe đêm thường coi đây là công việc mưu sinh. Lâu lâu người khách lại nghe mấy cái ngáp ngắn ngáp dài. Lâu lâu lại nghe mấy câu giọng cổ xa lắc xa lơ. Cũng lâu lâu, có mấy chú buông vài câu hết sức chán đời.
Ấy vậy mà, người khách trên chuyến xe coi đây là điều không thể thiếu, ở xứ sở quê hương này.
Trên mấy chuyến xe đêm, người ta có nhiều câu chuyện khác nhau
Khi là chuyến đi về nhà, khi là thăm họ hàng, khi là ghé lại nơi chốn cũ, khi là đưa một ai đến một vùng đất mới – một hành trình mới vào ngày mai.
Mấy chuyến xe đêm cho người ta được lắng lòng lại, thấy mình, thấy người. Cũng đâu ai biết người này hay người kia xuống xe rồi đi về đâu. Có điều, lúc ông mặt trời ló dạng, thì ai cũng như ai, xuống xe và bắt đầu hành trình của riêng họ.