Mưa trên những mái tôn thì có tiếng lộp độp, còn mưa trên những tán cây thì có tiếng gì?
Dự báo thời tiết nói hôm nay khả năng có mưa. Độ ẩm lên tới 70%, mưa rào về chiều, còn về đêm có sét và gió mạnh.
Trên đài hay ra rả mỗi ngày, vậy thôi chứ cũng có mấy ai để ý lắm. Chỉ cần biết hôm đó là cuối tuần, cái ba lô mới sửa soạn xong, vé cũng mua rồi, cứ đi là đi.
Có người thích mưa có người không
Tại mưa thì thường mang lại sự ế ẩm của hàng quán. Mưa ngăn trở cho chuyến xe buýt về quê không kịp giờ giao thừa. Mưa làm trễ giờ họp hành quan trọng ở công ty. Mà cũng lạ lắm, mưa mang lại tiếng cười của mấy thằng nhỏ hàng xóm chạy khắp làng. Còn nữa, lúc mưa xuống hối hả, có cô bạn được nhường cái áo mưa từ một người lạ, chạy cho kịp trời sụp tối.
Nếu như mưa 4 giờ chiều ở mấy bản làng, thường hoàng hôn cũng còn le lói. Mưa 4 giờ chiều ở Sài Gòn, thì vẫn còn chút ánh sáng dịu dàng, lan đủ các ngỏ đường chuẩn bị cho giờ tan làm.
Vậy mà, tầm 4 giờ chiều, mưa trong rừng tối mịt. Không ai thấy được lối đi, rễ cây chằng chịt, sương phủ khắp, nhấp nhô chỉ là màu áo ni lông đỏ xen lẫn áo ni lông vàng. Lâu lâu cứ nghe mấy âm thanh hú to ra hiệu như: Có ai ở đó không?
Đi trekking trong rừng mùa mưa là cái thú vui lạ lùng mà đáng nhớ
Đâu có ai lại nói cười tíu tít với một người lạ mới gặp. Người ta còn bận hoàn thành hành trình của mình, nên leo qua mấy con dốc cao vẫn hiên ngang bước, dừng ăn miếng bánh cũng vội vội vàng vàng. Ấy vậy mà mưa đổ xuống, con đường toàn một màu nâu sẫm của sình lầy, nhấc đôi giày cũng thất thểu. Thì đâu đâu cũng dễ nghe mấy câu thân tình “Em hay anh lạnh không?” “Ráng chút nữa tới chỗ rồi”.
Có một lần dừng chân ở Bidoup mùa mưa, con đường rừng chợt vắng tanh. Mùi thông xen nắng vàng hồi sáng mới ngửi, giờ chợt biến thành mùi hăng của đất ẩm. Bản hoà nhạc của bầy chim sớm, giờ thành tiếng nước chảy từ các tán cây. Người anh porter khều nhẹ bảo “Em đi trước đi, đưa ba lô đây anh mang cho nhẹ”.
Có một lần thong dong ở vùng cao Tây Bắc, chợt ôm trọn cơn mưa tháng 11 dù đã tính kỹ lưỡng. Âm thanh rào rào không to không nhỏ nhưng đủ làm ướt đường mòn, một người ngã rồi đến người thứ hai. Nhưng qua mấy đoạn khúc khuỷu, vẫn có cánh tay dang ra dìu nhau.
Vậy rồi, mưa trên những tán cây có kêu lộp độp như mưa trên mái tôn không?
Có thể, chẳng những vậy tiếng mưa trên những tán cây đó, còn khởi đầu cho những niềm vui … biết đâu từ những người bạn đồng hành xa lạ.