Hồi đó, trở về sau tour trekking đầu tiên cùng Rùa, mình đã đủ cảm xúc để “viết” trong lòng. Nay khép lại vài hành trình nữa, có lẽ cũng đến lúc viết ra đôi dòng rồi. Cảm ơn vì chúng mình đã đủ duyên để gặp gỡ và chung bước.
– Chị M.H. (một fan girl trá hình :v) viết gửi Rùa sau những hành trình trekking – về rừng cùng nhau
Chuyện là…
Một tối nọ, mình vô tình gặp lại người bạn cũ và được rủ đi trekking với Rùa. Lại còn đúng nơi mình chưa đi, vào ngày mình rảnh, ngay lúc mình thấy nhơ nhớ núi rừng nữa.
Vậy thì đi thôi! Về chốn thảnh thơi.
Tìm nơi an trú
Quay lại chuyện trekking, từ xưa mình đã ưa vào “đội mạnh”: bào khỏe, đi nhanh, tới khu trại sớm, lên đỉnh đầu tiên. Dẫu mỏi nhừ chân, thở không ra hơi vẫn lì đi tiếp. Vượt từng con dốc dài, lên cao tha hồ ngắm cảnh, ui nó đã!
Cứ mải mê chinh phục cung đường, chinh phục bản thân, thì rất nhanh thôi đã đến đích rồi.
Nhưng lần này sẽ là một chuyến về rừng từ tốn.
Đất trời bao la, không sóng không mạng, không to-do list, không deadline. Và mình thấy thật may vì đã đi cùng Rùa. Không hẳn là “chậm như rùa”, nhưng chắc chắn chẳng xô bồ, hối hả.
Cảm ơn mối nhân duyên bất ngờ với Rùa đã mang đến mình những hành trình đầy vỗ về.
Cất bước
Đi trek với Rùa, ấn tượng đầu tiên là màu áo hồng cưng xỉu. Kế đó là thấy mình khỏe re vì Rùa chuẩn bị đủ hết rồi: phương tiện, hướng dẫn, ăn uống, và cả mấy cái như gậy leo núi, túi ngủ, gối ngủ,…
Suốt mấy năm liền, đi thử nhiều tour trek, Rùa là nơi đầu tiên mình thấy có gối ngủ đó! Bất ngờ cảm động, xỉu up xỉu down.
Rùa mãi đỉnh, mãi đỉnh, mãi đỉnh! (Rùa đọc được câu này thì chuyến sau discount cho tui nhóoo :v)
Chưa hết, guide Rùa tuy mỏ hơi hỗn nhưng thật tâm ấm áp lắm. Qua những khoảnh khắc Rùa hết mình hỗ trợ mọi người trong đoàn, những hoạt động Rùa Sharing vừa vui vừa ý nghĩa… mình càng thêm trân trọng những hành trình như thế này.
Chúng mình gần nhau hơn khi mở lòng trước, mở lời sau.
- Biết ơn khi được vô lo, vô nghĩ. Đã có Rùa cẩn thận tận tâm.
- Biết ơn vì được ấm bụng, ấm thân. Nhờ các anh chị porter chuẩn bị, nấu nướng.
- Biết ơn những người bạn mới gặp mà không xa lạ. Chúng mình gần nhau hơn khi mở lòng trước, mở lời sau.
- Biết ơn vì được thư thả, tự do. Mình đã cùng nhau có những trải nghiệm đáng nhớ.
Ngồi lại
Thói quen thường ngày của mình là đi ngóng mặt trời mỗi bận sớm mai, chiều tà. Có hôm được ngắm bình minh, hoàng hôn rực rỡ. Có hôm chỉ thấy mấy tia nắng yếu ớt sau làn mây, hôm thì tối sầm mù mịt luôn.
Dù sao mình vẫn dành ít phút lặng lẽ nhìn. Vì đó là quãng nghỉ mà mình cần, nhất là trong mấy ngày tất bật.
Hạnh phúc trong hiện tại
Về rừng, lên núi thì ngoài mặt trời, mình ngóng thêm cả biển mây, trời sao, trăng rằm,…
Quý lắm mấy lúc thảnh thơi, thấy cảnh đẹp muốn dừng là dừng, đêm đến ngửa cổ ngắm sao bao lâu cũng được.
Không phải nhớ xem giờ mà quay lại làm. Không phải vội vàng lao đi ngay sau đó để bù cho lúc đứng yên.
Trở về
Đi trekking, mình càng thấm thía rằng kết nối với thiên nhiên, cộng đồng, gia đình cũng như kết nối với bản thân, đều vô cùng quan trọng.
Về rừng một chuyến (thật ra là rất nhiều chuyến :v), mình phần nào tìm lại được kết nối với bản thân, được nghỉ ngơi, thư giãn hoàn toàn. Và đó cũng là điều giản đơn mà mình thật sự cần.
Mình tự nhủ, bước chầm chậm thôi, để cảm nhận từng khoảnh khắc hữu hạn đáng trân trọng.
Viết đến đây tự nhiên thấy hơi nhớ Rùa nha, hay giờ mình về rừng nữa ta?
Rùa Discovery – Rùa Kể Chuyện